☺Nguyễn♥Văn♥Cừ♥School☺
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

☺Nguyễn♥Văn♥Cừ♥School☺

Cộng○Đồng•Dành○cho•HS○Nguyễn•Văn○Cừ•Và○Teen•Việt○
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Share|
Tiêuđề

.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giảThông điệp

SMOD_KU
Mod

SMOD_KU

Giới tính : Nam Tổng số bài gửi : 3
Tiền Viết bài : 9
Cảm ơn : 0
Sinh nhật : 14/03/1997
Gia nhập : 23/01/2011
Tuổi : 27
Đến từ Đến từ : gia lai

Tài năng của SMOD_KU Người này hiện đang:
Level: Mod
Danh vọng:3%/%
Tài năng:27%/100%

Bài gửiTiêu đề: .♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. .♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. I_icon_minitimeSun Jan 23, 2011 12:34 pm

.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥.
Em có biết ràng kể từ khi gặp em. Anh mới biết rằng tình yêu là một cảm giác quan trọng mà một người có thể có. Anh đã từng nghĩ rằng tình yêu chỉ tồn tại trong phim ảnh và anh thích được một mình. Anh đã từng nghĩ rằng anh là một người độc lập và mạnh mẻ đến nổi anh không cần bất cứ ai bên cạnh để an ủi và chia sẻ. Nhưng sau khi gặp được em, anh chợt nhận ra rằng thái độ của anh về tình yêu thật sự chỉ là sự che đậy những thất vọng của chính anh trong các mối quan hệ. Anh đã dựng nên cho mình một bức tường ngăn cách đến nổi không ai biết được anh cảm nghĩ thế nào. Nhưng sau khi gặp em anh đã không còn có thể che dấu mình được nữa. Cảm xúc đã trở nên rõ ràng và bây giờ anh muốn nói với cả thế giới này một điều mà anh đã biết nhưng anh sẽ phải thừa nhận đó là: Tình yêu là cảm giác quan trọng nhất mà con người có thể cảm nhận trong cuộc đời và anh muốn cảm ơn em vì đã làm cho anh trung thực với chính mình và với mọi người. Em yêu à! Em có biết Em có ý nghĩa quan trọng như thế nào đối với Anh không? Có nhiều lúc anh chợt tỉnh dậy lúc nữa đêm và anh cảm thấy trống rỗng khi nghĩ rằng sẽ như thế nào đây khi em không có ở bên anh. Em không bên anh lúc này và rồi anh tự hỏi nếu em thật sự biết rằng em có ý nghĩa đối với anh nhiều như thế nào thì làm sao có thể tin được em là một phần trong tất cả những cảm xúc của anh. Em là phần sâu sắc nhất trong cuộc sống của anh. Hãy luôn biết rằng anh yêu em nhiều hơn bất cứ điều gì khác trên thế giới này
Anh biết viết gì đây ngoài những dòng chữ thể hiện rằng "anh yêu em". .. Anh yêu em, yêu em hơn bao giờ hết... Tất cả những gì anh muốn nói với em chỉ đơn giản có 3 chữ rằng anh yêu em. Một câu nói tưởng chừng như đơn giản nhưng làm cho con tim anh ... Anh đã từng tự hỏi mình rằng tại sao không thể nói ra được tất cả những gì mà bao người khác có thể nói ra,

không có cảm giác thanh thản và lúc nào cũng luôn khó chịu. Một tình yêu mong manh, một nỗi buỗn mãi mãi và tất cả có lẽ chỉ là một tình yêu thầm lặng, mờ ảo trong một buổi sớm ban mai.

Trong tình yêu chẳng có ai là người có lỗi cũng như chẳng có ai là không hi vọng đến những gì tốt đẹp đến với tình yêu của mình ... Trong sự thử thách của tình yêu, cuối cùng ai sẽ là người thất bại... Là anh hay là em hay chẳng là ai cả ? Anh muốn quên đi tất cả hình bóng của em nhưng không thể nào quên, anh muốn thôi nghĩ về em nhưng càng cố gắng xóa bỏ thì những suy nghĩ về em lại càng xuất hiện trong tâm trí anh.... Có thể là do anh đã ko nói ra hay em đã đãng trí quên mất rằng vẫn có 1 người luôn dõi theo từng cử chỉ của em...
anh cũng chẳng biết làm thế nào để quên được em nưa

Anh sẽ không hỏi tại sao và cũng không bao giờ biết rằng điều gì đã em buồn nưa, ... Xin đừng bao giờ nghĩ anh quá nông nổi hay đã quá bốc đồng .Thời gian sẽ trả lời tất cả và đến một ngày nào đó em sẽ hiểu hết tình yêu mà anh đã và sẽ mãi mãi chỉ dành tặng cho riêng em và mong rằng em cũng sẽ hiểu đã có những quãng thời gian em đối với anh quan trọng ra sao . . .

Nếu như tất cả tình yêu . . . trên cõi đời này đều mong manh như thủy tinh thì nguyện cả đời này anh sẽ không yêu một ai nữa . . .
Không có gì là mãi mãi phải sẽ mãi yêu em... mãi dành cho riêng em! Dù tình yêu đó chỉ là trong giấc ngủ, trong hơi thở trong hơi rượi nồng trong hơi thuốc tàn và cả trong trái tim thầm lặng của anh ...

Xin em đừng hỏi vì sao anh buồn,vì sao anh lại không nghĩ và cũng chẳng có gì là không thể trên cõi đời này cả nhưng có một sự thực đã luôn và sẽ mãi mãi tồn tại trên cõi đời này rằng: suốt cuộc đời này anh mãi yêu em chỉ là như vậy, và cũng xin em đừng hỏi anh đang yêu ai...
mãi yêu em chỉ em mà thôi

+++ Em có biết rằng anh thường hay trách là: Em không hay quan tâm đến anh bởi vì anh rất quý trọng sự quan tâm của em dành cho anh. Anh sợ đến một ngày nào đó anh không cần nó nữa và sẽ trở thành một người vô cảm trước những gì tốt đẹp em dành cho anh

+++ Em có biết rằng anh rất quan tâm đến em vì anh nghĩ rằng em cần sự quan tâm đó, nhưng có lẽ điều đó đôi khi đã làm em cảm thấy hơi khó chịu. Anh chỉ sợ đến một ngày nào đó anh sẽ lãnh đạm trước những nỗi buồn, sự đau khổ của em vì anh nghĩ rằng em sẽ không cần người để lắng nghe em thổn thức.

+++ Em có biết rằng anh cảm thấy rất buồn khi những tình cảm tốt đẹp của anh, tất cả là dành cho em vì anh nghĩ rằng em biết trân trọng nó. Nhưng một sự thật phũ phàng là anh sẽ phải ngồi trong bóng tối để suy nghĩ lại rằng: em có thật sự cần nó không ? Vì em ạ ! Tình cảm là một cái gì đó cho đi mà không hề đòi trả công, nhưng nó sẽ chết khát khi người ta không biết tưới mát cho nó.

+++ Em có biết rằng anh rất hay lặp lại lời chúc: Your Dreams will become true if you believe in you ! I hope that You are always happy and successful for doing every thing at every where ! I believe in you !” không phải bởi vì anh chẳng còn câu gì để nói, mà...Đó là tất cả những gì anh mong muốn em sẽ có được, đó là những lời chúc chân thành từ tận sâu thẳm trong trái tim ! Chỉ bấy nhiêu thôi nhưng đối với anh đó là sự phấn đấu cả cuộc đời. Anh hy vọng rằng: Mỗi khi em gặp khó khăn, nỗi buồn trong cuộc sống hãy nghĩ tới những dòng chữ này và hãy luôn nhớ rằng anh đang ở bên cạnh em.


Nếu có 1 điều ước......

....Nếu có 1 điều ước .........Anh ước tình ta sẽ vĩnh cửu như những hạt kim cương vô giá............

.....Nếu có 1 điều ước...........Anh ước sẽ không để ..Em....rời xa khỏi cuộc đời anh........


......Nếu có 1 điều ước...Anh ước giờ này ..Em.. đang ngồi cạnh anh nói cho nhau nghe
những tiếng yêu ngọt ngào...Ax ax........

......Nếu có 1 điều ước....Anh ước..Em..sẽ hiểu hết cho lòng anh bởi tình yêu của anh dành cho Em....
không bao giờ dối gian cả........


Nếu có 1 điều ước....Anh ước mình sẽ có hàng nghìn điều ước để được cầu chúc cho tình


ta luôn đậm sau chẳng bao giờ phai nhoà....

.....Nếu có 1 điều ước....Anh ước bàn tay nhỏ bé của anh sẽ mãi giữ được ..Em..,không để tuột ..Em.. ra
khỏi đời anh....

Nếu có 1 điều ước...Anh ước tất cả những điều anh ước sẽ trở thành sự thật........................


.....Anh ước mình sẽ là người mang lại hạnh phúc cho .Em... suốt cuộc đời........

.........Anh sẽ ước cho thời gian không bao giờ trôi để trọn kiếp được ở bên cạnh .EM...Anh yêu Em........

Thật May mắn biết bao cho một người con trai khi có một người con gái yêu thương mình thật lòng. Không phải anh không hiểu điều này, chỉ là khi anh cảm nhận được nó trọn vẹn cũng là lúc anh biết, mình đã mất em mãi mãi.

Đã ba tháng trôi qua kể từ ngày hôm đó, nhưng chưa lúc nào anh quên hình ảnh cuối cùng anh có được về em: Đôi mắt buồn miên man lấp lánh những giọt nước mắt chực trào; hơi ấm đôi bàn tay nhỏ bé của em bỗng tan biết khỏi tay anh; và em bước đi, quay lưng lại với anh mãi mãi.

Anh chợt bàng hoàng nhận ra, mình đã làm em đau đến nhường nào. Và đôi mắt trong sáng kia, có lẽ sẽ chẳng bao giờ anh tìm được hình ảnh của mình nơi đó nữa.

Anh muốn giải thích với em, nhưng anh không biết phải giải thích điều gì? Vì chính anh cũng cảm thấy mình có lỗi thật nhiều.

Anh muốn nói xin lỗi, nhưng có lẽ đó là một lời thật hời hợt cho những gì anh đã gây ra.

Anh muốn nói anh vẫn yêu em nhiều lắm, và vẫn muốn được bên em. Nhưng em còn có thể tin anh không?

Anh muốn em biết rằng ngay lúc này đây anh đang nhớ em da diết, và anh chưa bao giờ muốn có lời chia tay giữa chúng ta. Nhưng anh có tư cách gì để nói như vậy, khi chính anh đã làm em phải khóc…

Không! Anh đã không nói được gì cả… Điều duy nhất anh muốn và có thể nói là cảm ơn em.

Cảm ơn vì một nụ cười nơi chiếc hành lang đầy nắng vẫn luôn chờ anh mỗi khi đến trường.

Cảm ơn vì đã giúp anh tất cả những gì em có thể làm và luôn xuất hiện thần kì vào mỗi lúc anh cảm thấy cô đơn nhất.

Cảm ơn vì đã tin tưởng và ủng hộ tất cả mọi quyết định của anh từ những chuyện ngốc xít đến cực kì quan trọng.

Cảm ơn vì đã mang lại niềm tin cho anh khi nói với anh rằng anh có những giá trị riêng của anh, và đối với em anh thật tuyệt vời; dù bây giờ, có lẽ em đã nhận ra anh không tuyệt vời như em nghĩ, phải không em?

Cảm ơn vì đã bước vào cuộc đời anh và đến bên anh, tuy bây giờ đó chỉ còn là một giấc mơ thật đẹp.

Cảm ơn em, vì đã yêu anh, chân thành và dịu dàng, để anh biết rằng anh đã được một thiên thần yêu thương, dẫu anh không hề xứng đáng vì đã không biết trân trọng những gì mình có.

Và cảm ơn, vì đã không ghét anh, khi anh nổi hứng trêu chọc em, khi anh cáu giận, nổi nóng vô cớ; khi anh hờ hững bước đi quá nhanh để em phải chạy theo, và cả lúc này, khi anh đã làm tổn thương em sâu sắc.

Anh không phải mẫu người lãng mạn hay thích nghĩ đến những điều vô tưởng, nhưng đây là lần đầu tiên anh thật lòng mong ước. Nếu anh được lựa chọn lại, nếu cho anh một chữ “giá như”, thì anh sẽ không bao giờ làm em phải đau khổ. Vì em biết không, trái tim anh bây giờ cũng đang đau thật nhiều…

Năm học lớp 10.
Ngồi trong lớp học Anh văn, tôi chăm chú nhìn cô bé cạnh bên. Em là người mà tôi luôn gọi là BẠN TỐT NHẤT. Tôi chăm chú nhìn mái tóc dài và mượt của em và ước gì em là của tôi. Nhưng em không xem tôi như thế và tôi biết điều đó. Sau buổi học, em đến gần và hỏi mượn tôi bài học em nghỉ hôm trước. Em nói : "Cảm ơn anh !" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Năm học lớp 11.
Chuông điện thoại reo. Đầu dây bên kia là em. Em khóc và thút thít về cuộc tình vừa tan vỡ. Em muốn tôi đến với em, vì em không muốn ở một mình, và tôi đã đến. Khi ngồi cạnh em trên sofa, tôi chăm chú nhìn đôi mắt ướt nước của em và ước gì em là của tôi. Sau hai tiếng đồng hồ, cùng xem bộ phim của Drew Barrymore và ăn ba túi khoai tây rán, em quyết định đi ngủ. Em nhìn tôi, nói : "Cảm ơn anh !" và hôn lên má tôi. Tôi muốn nói với em, tôi muốn cho em biết rằng tôi không muốn chỉ là bạn. Tôi yêu em nhưng tôi quá nhút nhát, tôi cũng không hiểu tại sao.

Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai đang yêu nhau thắm thiết. Mỗi lần gọi điện thoại, hai người chuyện trò tưởng chừng không bao giờ dứt. Cuối cuộc gọi, luôn là cô gái gác máy trước, sau khi đã cố nấn ná, không muốn nói lời tạm biệt, chàng trai lại từ từ cảm nhận hơi ấm còn vương lại của giọng nói trong không trung, và một nỗi buồn man mác, vấn vương, lưu luyến.

Sau đó, hai người chia tay. Cô gái nhanh chóng có người yêu mới, một anh chàng đẹp trai, hào nhoáng. Cô gái thấy rất mãn nguyện, và cũng rất đắc ý. Nhưng rồi về sau, cô dần dần cảm thấy giữa hai người dường như thiêu thiếu một điều gì đó, sự bất an đó khiến cho cô thấy như có một sự mất mát mơ hồ. Là điều gì vậy nhỉ? Cô cũng không rõ nữa. Chỉ là khi hai người kết thúc cuộc gọi, cô gái cảm thấy khi mình chưa kịp nói xong một nửa câu "Hẹn gặp lại", thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng "cạch" cúp máy. Mỗi lúc như vậy, cô luôn thấy cái âm thanh chói tai đó như đóng băng lại trong không trung, rồi xuyên vào trong màng nhĩ. Cô cảm thấy dường như người bạn trai mới giống như một cánh diều đứt dây, đôi tay yếu ớt của mình sẽ không thể níu giữ được sợi dây vô vọng đó.

Rồi cũng đến một ngày, hai người cãi nhau. Anh chàng đó chán nản, quay người bỏ đi. Cô gái không khóc, mà cảm thấy như là được giải thoát.

Một hôm, cô gái chợt nhớ đến người yêu đầu tiên, bỗng thấy bùi ngùi: Chàng "ngốc" đợi nghe cô nói xong câu "Tạm biệt". Cảm xúc đó khiến cô nhấc máy. Giọng của chàng trai vẫn chân chất, bình thản như xưa. Cô gái thì chẳng thốt lên lời, luống cuống nói "Tạm biệt"

Lần này cô không gác máy, một xúc cảm khó gọi thành tên khiến cô im lặng lắng nghe sự tĩnh lặng của đầu dây bên kia.
Chẳng biết bao lâu sau đó, đầu dây bên kia vọng đến tiếng của chàng trai, "Sao em không cúp máy?" Tiếng của cô gái như khản lại, " Tại sao lại muốn em cúp máy trước?". "Quen rồi". Chàng trai bình tĩnh nói, "Anh muốn em cúp máy trước, như vậy anh mới yên tâm".

"Nhưng người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều gì." Cô gái hơi run run giọng. "Vì vậy, anh thà nhận sự mất mát đó, chỉ cần em vui là đủ." Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi.


Chào Bạn Hãy Viết bài để giúp forum lớn mạnh nhé hihi "

Hãy cảmơn bài viết của SMOD_KU bằng cách bấm vào "" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

http://nguyenvancu.very.vn

Khách vi

Anonymous

Tài năng của Khách vi Người này hiện đang:
Level: Khách viếng thăm
Danh vọng:%/%
Tài năng:%/100%

Bài gửiTiêu đề: Re: .♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. .♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. I_icon_minitimeMon Jan 24, 2011 1:11 pm

Dài quá!! không bik men nào sẽ đọc trọn bộ cái này nhỉ??????


Chào Bạn Hãy Viết bài để giúp forum lớn mạnh nhé hihi "

Hãy cảmơn bài viết của Khách vi bằng cách bấm vào "" nhé!!!

Về Đầu Trang Go down

Tiêuđề

.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
.::Host up ảnh miểnphí: Clickhere! - Hướng dẩn sử dụng Diễn đàn:Clickhere!::.
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
☺Nguyễn♥Văn♥Cừ♥School☺ :: …..........................Phòng Hiệu Trưởng…........................ :: ™ Ký Ức Thời Đi học ™-

.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty
.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Index_40.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty
Sử dụng mã nguồn phpBB® Phiên bản 2.0.1
© 2007 - 2010 Forumotion..
Skin by JAS Design (kenh22). Rip by c3zteam (c3zone).
 
.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty
.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty.♥(¯`·.º-:¦:-† †rỌn KiẾp yÊu eM †-:¦:-º.·´¯)♥. Empty
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất